cho chị Xuân không, em nhắn lại cho” “À không. Cảm ơn em” “À, khoảng 30 phút nữa em cho anh một cốc nước ép bưởi xuống phòng 403 giúp anh nhé” Tôi đi thẳng xuống phòng. Về phòng, tắm lại, thay đồ, một bộ đũi trắng khá đẹp mắt, vừa xức nước hoa vừa nghêu ngao bài hát: Có người từ lâu nhớ thương biển… Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng… Sóng reo não nề, hải âu không về… Vắng em trên đời, biển thầm than khóc ngàn lần với tôi. Vài phút sau thì cô Lễ tân gõ cửa đưa nước