cười nhìn tui. – Thích… có gì mà coi? – tui bắt đầu thấy khó hiểu. – Hông có gì, ăn đi ông tướng. – Ờ, thì ăn. – tui tiếp tục nhai. Ăn xong, tui với nhỏ Linh đi lại chỗ mấy bà chị. Thằng Đức ngồi chọc ghẹo làm mấy bả la oai oải. Lát sau, cả đám ra về, tui đạp xe còn thằng Đức thì chạy Dream. Về nhà, thằng Đức canh cầu hai ba tiếng đồng hồ. Bỏ tật ăn me uống sâm. Nó coi Tv với tui mà cứ “bủm… bủm… bủm.. tẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹt”. – Gớm quá, mày đi hết chưa vậy? – Rồi mà sao nó vẫn đau đau đại