mình. Chiều về tôi không lên công ty mà đứng đợi em trước ngõ. Tôi gọi cho em bảo em về cất xe rồi đi ăn. Em như biết ý, mang theo 1 cái túi xách to. Tôi hỏi em đi du lịch đâu mà làm cái túi to thế. Em bảo mang bớt đồ sang để nhờ nhà anh. Rồi nhìn tôi hóm hỉnh cười. Ăn uống xong, tôi đưa em về nhà tắm rửa. Sau chuỗi ngày mỏi mệt hôm nay tôi với em mới có một khoảng không gian và thời gian ở bên nhau đúng nghĩa. Em cùng tôi lên phòng trà, nghe một bản nhạc không lời nhẹ nhàng. Biết em không