vào người tôi. Tôi thấy thế thì hăng lên hẳn, không để ý đến cái tay mình sướng hay không. Tôi cố gắng hết sức để làm bả sướng nhất có thế. Được một lúc thì tôi hẩy bả một cái: – Nấu cơm đi kìa. – Mày giữ tao lại như thế thì nấu thế nào? Sờ thế đủ rồi đó. – Nói rồi bả đẩy tôi ra, kéo áo lên rồi vo gạo. Tôi thì cũng không làm phiền bả nữa, lên chơi game tiếp chờ gì về ăn cơm. Huy và Kiệm chính là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia