tuần nay, thật khốn khổ, ăn vào là nôn mửa. Nỗi mừng vì mong chờ lâu nay giờ mới có chửa chưa được mấy ngày thì bị hành hạ như thế này. Hương cũng mừng không kém, cứ sợ em gái bị “điếc”. Cô chăm Dung như chăm con, mua đủ thứ bắt Dung ăn, khổ cái Dung ăn vào là nôn. Dương ngậm ngùi bảo biết thế đừng có chửa. Nghe Dương nói thế, cả Dung và Hương đều trợn trừng nhìn Dương như kẻ dở hơi! Dương biết điều im thin thít. Tối đến Dung vẫn muốn chồng ôm ấp vuốt ve và nựng cặc chồng. Thấy cục gân cứng ngắc