đầu thì ong ong, chóng mặt. Tui ngồi dậy, ho sù sụ, đám kia đi đâu hết rồi. Chỉ còn hội chiến hữu với tui. – Ê, có sao không mậy? – Không, không sao… – tui trả lời – Ờ, vậy thì tốt. – Tụi kia đâu rồi? – tui hỏi. – Chạy hết rồi – hội chiến hữu cười hè hè. – Gê vậy? Tụi bây đánh thắng à? – Ừ, thắng nhưng chỉ đánh có 1 thằng à. – tui nó cười khẩy. – Ai? – Thằng hồi nãy sút vô bụng mày đó. – Ha… ha.. tụi mày đánh nó?- tui cười, ngực nhói lên. – Ừ, hồi nãy thằng Đức cầm cây sắt quơ trúng