cảnh. Lưng con nhỏ mịn như sa teng mát rượi, vú bà má mềm nhẻo đong đưa, ôi trời đất dành cho hắn là cha thiên hạ, có mơ mộng ngàn đời cũng không tin là thực. Chả cứ cù cưa như người kéo đỏi, lệt bệt nguẩy đít và nút miệng òm òm. Cả hai mụ được cà được mút nên lồn nào lồn nấy lo lết muốn điên. Sơ sơ mới non tiếng đồng hồ mà cha tù phung phí sức dữ đó chớ. Nhưng mà thế mới phỉ, chớ không có khi hắn dám đè bậy đàn bà con gái trên đường thì án còn nặng thêm gấp bội. Từ lúc trốn đi tới giờ, hắn phải