mãn thì tôi chợt tưởng tượng đến Linh, nàng trong trắng, tinh khiết giờ đây chẳng khác nào một bông sen giữa đầm lầy là 3 nhỏ bạn của nàng đã mất trinh hết, lái trí tưởng tượng của mình đi xa hơn, tôi mơ tới cảnh được ái ân cùng Linh, nhưng vừa định tưởng tượng cảnh đó như thế nào thì tôi bỗng dừng lại, cái gì đó khiến tôi phải suy nghĩ về sự thèm muốn này. Linh đẹp quá, trong trắng quá dường như một kẻ như tôi không xứng đáng được cùng nàng, không đáng để nàng trao gửi tấm thân con gái. Thay vì