nhậu với tôi mới chết chứ. Giải quyết xong công việc, tôi nhắn cho Trang: “Em đang làm gì đấy?” “Em vừa mới ngủ dậy” “Trời đất. Sắp bữa trưa mới ngủ dậy á. Anh qua đón đi ăn trưa nhé?” “Em đang cúm ngại ra ngoài lắm. Hay qua đây ăn trưa với em nhé?” “Oki em!!!” Tạt qua tiệm hoa mua một bó hoa hồng to, tôi lái xe thẳng tiến nhà em. “Cộc cộc cộc…” Vẫn là tiếng gõ cửa quen thuộc. Em mở cửa. Em vẫn mặc đồ ngủ là chiếc váy cotton suông trắng, tóc tai vẫn bù xù, chắc mới ngủ dậy. “Con mèo lười