mẹ sẽ ở đó luôn. Còn vợ con, nó sẽ về sớm, nó sẽ thay mẹ chăm sóc con trong thời gian không có mẹ ở đây. Hai mẹ con ôm nhau khóc một hồi lâu rồi từ biệt nhau. Ngọc Mai và Doanh Doanh lên thuyền trở về Hàng Châu. Trên thuyền, Doanh Doanh lấy son phấn ra trang điểm tỉ mỉ cho Ngọc Mai, khiến nàng trẻ đẹp lên thấy rõ. Còn Doanh Doanh chùi hết son phấn trên mặt, mặc lại bộ đồ cũ kỹ. – Ngọc Mai, bà mặc bộ váy này chả khác gì thiếu nữ đôi mươi cả, tôi nhìn mà còn “thèm” nữa là… – Bà đừng có mà nói