đừng có mà tưởng bở nhé – Rồi liếc nhìn thằng nhỏ của tôi, mỉm cười nói tiếp – Bảo nó yên phận đi, đừng có mà lúc nào cũng ham hố như thế được không, rõ là dơ… Mẹ không vào phòng, mẹ đứng ngay vừa, tay chống nạnh mà nói với tôi: – Anh đừng tưởng bở, mặc quần áo vào rồi đi với mẹ. Tôi tiu nghỉu vì cứ tưởng là được mẹ phục vụ, ai dè lại phải đi, mà thôi, đi với mẹ cũng thích, tranh thủ chọc mẹ chơi hề hề. Tôi nhảy xuống giường rồi hỏi mẹ: – Đi đâu vậy mẹ ơi ? Mẹ tôi bỏ xuống tầng 1, buông lại