cái sáng kiến điên khùng, rồi không ngoài dự đoán “Bùm” 1 tiếng khá to. – Lại nữa rồicái thằng – Ôi tiếng gì vậy anh, em sợ quá! – Không có gì đâu, đâu là chuyện cơm bữa thôi! – Dạ Tôi dắt Ngân vào phòng thí nghiệm của hắn ta, cái thằng ngu này lại thí nghiệm nguy hiểm nữa rồi, lộn xộn hết cả lên! Tôi: Mày lại làm cái gì thế? Khoa: Uả Trung, tới hồi nào vậyủahoa khôi hả! Thôi chết, mất hình tượng quámày ra phòng khách điđm sao mày lại dắt cả hoa khôi vào thếôiôi Ngân: Chào cậu, tôi là Ngân Tôi: