cũng không chờ được” Tiếng thở của Nam và Thanh càng rõ hơn, mỗi lúc như mỗi lớn hơn và gần hơn “Chà! Cũng năm phút rồi mà chưa xong, cái anh Nam này tưởng không có gì mà khá dữkhông biết cái đó của ảnh dài, ngắn, mập, ốm thế nào?” Nghĩ tới “cái đó” trong người Dung thấy nhột nhạt. “Nhópnhép” tiếng “cái đó” đâm thụt vào “cái kia” ướt át vọng lên trong phòng tối gây cho Dung một kích thích nhè nhẹ“Nước gì mà lắm thế?Ô, không biết của ảnh để vào người mình thì sẽ như thế nào?” Đùi Dung nhíu lại,