mo. Nó ra lệnh rổn rảng: – Bây giờ cha nội nằm ngửa ra cho tôi nhờ, còn bà má thì ngồi gác háng chàng hảng trên mặt chả. Bà má thấy con nhỏ giành cái củ lẳng của thằng tù cho nó xực nên có vẻ không chịu. Bả la te rẹt: – Mày nứt mắt mà trứng khôn hơn vịt. Sao mày ngậm đã đời, còn đòi thiếm xực nữa, nhường cho tao chút cháo chớ. Mày lên ngồi chỗ này đi, còn để cái khúc đó cho tao. Con nhỏ ứ hự đời nào nghe. Nó ăn miếng trả miếng với chị: – Má xài khúc dồi nhiều rồi, tía nắc phành phạch má thiếu