chân lên gác trên mông Thành. Tôi kiểm soát nhịp thở Thành, chỉ cho Thành sướng chừng mực. Phải kéo dài cuộc ân ái cho tới giữa ngày. Tôi ôm Thành để nấc lên, hưởng tận cùng cuộc giao hoan. Rồi tôi lên ngồi trên Thành. Phải thành thật, kiểu lái phi thuyền này, với tôi, là kiểu tôi mê nhất. Vì tôi có thể điều khiển cho cu đi hướng nào cũng được để thỏa mãn. Thành chẳng cần biết gì. Chàng chỉ ôm cứng đầu tôi để hôn môi. Và, hình như lúc mặt trời đứng bóng, tôi rủ Thành cùng ra, cùng chất ngất với